Góc truyện

[Review]-[Đam mỹ] Anh đừng có quyến rũ tôi-Tiêu Đường Đông Qua.

Đam mỹ] Anh đừng có quyến rũ tôi. – Tiêu Đường Đông Qua.

Bạn cần bật Javascript để có thể xem nội dung.

Link truyện

[Đam Mỹ] – Anh đừng có quyến rũ tôi _ Tiêu Đường Đông Qua


Chào mọi người, đây là lần đầu Bánh review, nên có gì chưa tốt mong mọi người chỉ bảo giúp Bánh cải thiện tốt bản thân hơn nhé.

Tiêu Đường Đông Qua là một tác giả nổi tiếng và khá quen thuộc trong giới đam mỹ. Tôi thì biết đến tác giả và truyện qua một câu giới thiệu chất lừ của một bạn fan: “Tiêu Đường Đông Qua – cảnh hôn 4 trang A4 nhưng H thì kéo rèm. =))”

Câu chuyện được mở đầu dưới góc nhìn của Winston – Vua của đường đua F1.

Anh ngự trên đài cao của đế quốc tốc độ. Anh có tài năng, mạnh mẽ, vẻ ngoài đẹp đẽ, là vị vương giả mà tất cả người đua xe lẫn người mê tốc độ đều phải ngước nhìn.

Nhưng, anh cô độc.

Bởi vì đối thủ duy nhất mà anh nhận định, người mà anh yêu nhất trên đời – Hunt – đã chết.

Tôi từng nghe qua câu nói: “Trên đời này, điều bất hạnh nhất không phải là cao xử bất thắng hàn, không phải có được rồi mất đi, không phải chưa từng có được, mà là thời thời khắc khắc phải gặm nhấm sự cô độc lạnh lẽo mà không có bất kỳ thứ gì lấp đầy được.” Trong tình cảnh này lại phù hợp và thể hiện đau đớn, mất mát một cách kỳ lạ.

Nhưng rồi Winston trọng sinh, trở về năm năm trước.

Bắt đầu từ giây phút anh ấy sống lại, câu chuyện được mở ra dưới góc nhìn thiên về Hunt.

Từ góc nhìn tới cảm nhận đều là Hunt. Nhưng bạn không thể tưởng tượng được tác giả tài tình thế nào đâu. Bởi là góc nhìn của Hunt, cho nên tất cả những cảm xúc của cậu về Winston, về những điều mà Winston làm cho cậu đều chân thật và có sức lan tỏa lớn vô cùng.

Winston tiếp cận Hunt, dẫn dắt Hunt chân chính hiểu được đường đua, giúp cậu ấy trưởng thành, tán tỉnh cậu ấy, khống chế cậu ấy, khắc chế dã thú trong chính mình. Từng chương, từng lời nói của Winston đều quyến rũ, lôi cuốn một cách kì lạ. Một con người như thế, không chỉ là Hunt, mà đến độc giả cũng bị nhấn chìm, phải phát cuồng, điên đảo.

Winston cường thế, nam tính, khắc chế, lịch lãm, cao quý, tựa như một quý ngài công tước của thời Anh cổ. Anh khiến tất cả mọi người phải xoay chuyển theo quy tắc của chính mình. Trong thế giới của anh không có bất kỳ ai, ngoại trừ Hunt. Anh dành một sự bao dung đặc biệt đến mức khó có thể tin dành cho Hunt. Anh dung túng hết thảy những gì mà Hunt làm. Gần cuối truyện, Hunt có hỏi Winston: “Nếu lỡ em không yêu anh mà đến với người khác, anh sẽ thế nào?” Câu trả lời của Winston khiến hết thảy những ai nghe qua đều phải thắt nghẹn “Hunt, em yêu người khác không phải là điểm mấu chốt của tôi.” Câu nói đó là cây dao cùng cứa vào tim chính anh, bởi vì chỉ có cái chết của Hunt mới là mấu chốt với anh. Dục vọng của anh với Hunt thật sự rất kinh khủng, nó từng dọa cho Hunt phải bỏ chạy, sợ hãi. Nhưng chính vì sự kiềm chế dục vọng ấy mà Hunt phải đau lòng, thấu hiểu người con trai ấy yêu cậu nhiều ra sao, để cuối cùng trao cho anh tất cả.

Hunt là một câu trai thẳng tăm tắp. Thanh niên đầy sức sống tuổi trẻ, ước muốn là trưởng thành thật nhanh để lăn lên giường với một em gái mọng nước mơn mởn, chỉ muốn mở tiệc đêm và gia nhập tiệc tối. Đam mê bất diệt với tiệc hoá trang. Đó là điều thật bình thường, có lẽ cũng là một trong những lí do trước khi trọng sinh Winston không hề có ý định nói ra tình cảm của mình mà chỉ ở bên cạnh Hunt.

Khi biết rõ tình cảm của mình thì Hunt sẽ đối diện với nó, cố gắng nói ra điều đó với đối phương mà không rối rắm giãy dụa gì. Sau khi phát hiện tình cảm của mình thì Hunt có nhờ một nhân vật trong truyện tên là Owen giúp đỡ quyến rũ Winston. Đoạn này hài lắm. Tính của Hunt rất đặc biệt. Trước mặt mọi người, Hunt sôi nổi, hoà đồng, dễ xấu hổ trước ống kính. Trên đường đua, Hunt sắc bén lạ thường, nhưng trước Winston, Hunt như một đứa trẻ thiếu tình thương của ba mẹ, cần anh yêu thương che chở. Trước đấy có đoạn nói về quá khứ của Hunt, quá khứ ấy đau đớn lắm và đã làm cậu thay đổi rất nhiều.

Hunt sẽ trưởng thành, sẽ dần dần sánh vai với Winston, sẽ không để anh cô độc.

Chuyện trên dưới trong bộ này cũng hài lắm. Hunt ban đầu không hề biết đến khái niệm “nằm dưới” vì trước đó cậu là trai thẳng. Với cả tác giả miêu tả của Winston to như chai coca vậy. Đọc mà sốc.

Cách hành văn của tác giả phải nói là siêu cấp đặc biệt, đọc cực kì thích. Bộ truyện hoàn chỉnh văn có 88 chương, 3/5 truyện hai nhân vật chính tán tỉnh nhau mà không hề trùng lặp hay gây nhàm chán. Nó kích thích mỗi tế bào của Hunt và cả người đọc, nó khiến máu bạn phải sục sôi lên, khiến bạn thích thú và hưng phấn với diễn biến tiếp theo, không thể rời mắt.

Đương nhiên, sự đan xen giữa những trận đấu nghẹt thở là không thể thiếu vì truyện ngoài là ở phương Tây còn lấy bối cảnh chính là đường đua F1. Chúng ta có thể nhìn thấy Hunt từ một chàng trai top cuối chẳng có gì đặc biệt, vì để cố gắng sánh vai với người mình yêu mà cố gắng không ngừng ở từng chặng đua. Với một người đam mê tốc độ và đua xe từ nhỏ như tôi, từng khúc đua được tác giả miêu tả trong truyện thật sự quá tuyệt vời, lúc đọc cứ có cảm giác được đứng ở trường đua, chứng kiến một trận đua thật sự vậy.

Truyện cũng có rất nhiều nhân vật phụ đáng yêu, cũng có nhân vật phụ đáng sợ. Đáng yêu như Marcus, đại boss của đội Hunt. Ông luôn sợ Hunt thân với Winston, sau này sẽ bị dụ dỗ sang đội Ferrari. Hay Cá Mập Trắng Charles, kẻ thù không đội trời chung cũng là người hiểu Owen nhất 15 năm trời hoạt động trên đường đua F1. Tiếc là tác giả chỉ viết cho Owen với Charles một cái kết mở theo hướng HE chứ không có phiên ngoại nào về đôi này. Owen là một thuyền trưởng tích cực của đôi chính, cũng nhờ nhân vật này mà Hunt nhận ra tình cảm của mình nhanh hơn. Đáng sợ như fan biến thái của Hunt vậy. Hắn theo dõi, âm thầm bám theo Hunt, thậm chí vì hiểu lầm “thuyền trưởng” cùng Hunt có gian tình mà đem đến phiền phức cho Owen rất nhiều. Đọc đoạn ấy mà sởn da gà…

Nói chung truyện rất đáng đọc, không phí thời gian chút nào. Cực lực đề cử!!!

 

Chuyên mục: Góc truyện

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button