[Review] Mặc độc (Đọc thầm) – một đam mỹ còn hơn cả đam mỹ – Sách hay nên đọc
Contents
[Review] Mặc độc (Đọc thầm) – một đam mỹ còn hơn cả đam mỹ
Năm ngoái xem “Trấn hồn”, tự dưng lại muốn biết cái kết khác mà mọi người cứ truyền tai nhau của hai nhân vật chính. Lúc đầu mình cũng chẳng để tâm lắm về phần nội dung và chỉ chăm chăm xem cảnh tình cảm của hai anh giai cho thỏa ước nguyện thôi. Thế mà càng đọc lại càng hăng, càng thấy văn phong của Priest hợp với mình ghê, vậy là lại kiếm thêm vài cuốn khác của Priest để đọc. Rồi xong, sai trái là ở đây nè! Cái quyết định đó đã khiến mình đọc “Mặc độc”, đọc rồi chẳng chui lên khỏi hố được nữa, đọc cuốn nào cũng không thấy hay và cảm xúc bằng.
Thông tin cơ bản
Về cốt truyện
Về câu chuyện tình cảm của hai nhân vật chính
Nhận định, đánh giá
Link đọc sách
Bạn đang xem: [Review] Mặc độc (Đọc thầm) – một đam mỹ còn hơn cả đam mỹ – Sách hay nên đọc
Thông tin cơ bản
- Thể loại: Đam mỹ, trinh thám
- Tác giả: Priest
- Quốc gia: Trung Quốc
- Số chương: 185
Xem thêm: Cổ Chân Nhân
Về cốt truyện
Đề tài của “Mặc độc” cũng không phải là mới lạ gì: một câu chuyện trinh thám. Cái hay của Priest trước tiên là cách đặt tên cho từng phần truyện nhỏ – mỗi vụ án sẽ có nét tương đồng tới một phần cuộc đời của những nhân vật trong các tác phẩm văn học kinh điển: Julien, Humbert Humbert, Macbeth, Verkhovensky và Edmond Dantès.
Mỗi vụ án được Priest miêu tả cực kì kĩ càng, cảm giác như mình đang được đọc một cuốn kịch bản thực sự luôn. Từng biểu cảm, từng lời nói, từng suy nghĩ của nhân vật trong truyện mình đều có thể hình dung rõ ràng trong đầu. Thực sự, sau khi đọc vài truyện của Priest, mình nghĩ Priest có vốn hiểu biết rất rộng. Trong truyện, Priest luôn lồng ghép vào đó vài thuật ngữ, kiến thức mà mình chẳng biết nên cứ vừa đọc vừa phải chuẩn bị tinh thần tra Google.
Có lẽ với những ai đọc trinh thám nhiều thì những tình tiết trong truyện không quá khó để suy luận nhưng đủ logic, chặt chẽ, đủ hồi hộp, kịch tính, cũng đủ trải nghiệm (2 vụ án đầu khiến mình nổi da gà luôn, cảm giác mình chính là những nạn nhân, là nhân vật chính đối đầu với những tên tội phạm giấu mặt trong bóng tối, bị chúng truy sát suýt chết). Với mình, thế là đủ. Hơn nữa, các vụ án càng về sau càng thể hiện rõ sự liên kết, mở ra một âm mưu to lớn và cái kết của nó khiến cho mọi suy luận từ đầu truyện của mình sụp đổ hoàn toàn.
“Mặc độc” là một câu chuyện trinh thám nhưng nó không quá tập trung vào thủ phạm (cách thức phạm tội) hay nạn nhân mà tập trung hơn vào những người ở lại. Người mẹ già mà quãng đường xa nhất bà đi được cũng chỉ là từ nhà đến viện sẽ sống tiếp thế nào sau khi biết rằng đứa con duy nhất bị giết chết? Những người cha, người mẹ sẽ phải sống thế nào khi đứa con gái bé bỏng bị bắt cóc, không rõ tung tích giờ có thể đã chết ở đâu đó? Liệu một người đàn bà điên có sẵn sàng tự tử chỉ vì hận đứa con của mình? Còn rất nhiều, rất nhiều những hoàn cảnh khác, những nạn nhân khác được nhắc đến trong “Mặc độc”. Đó là những câu chuyện có thực trong cuộc sống, cũng rất gần gũi với chúng ta.
Có những lúc, tưởng như đó là thủ phạm nhưng lại hóa nạn nhân, có khi tưởng là nạn nhân, chưa kịp thương cảm thì lại ngỡ ngàng nhận ra đó là thủ phạm. Giả giả thật thật, thật thật giả giả. Nhưng chân tướng cũng chỉ có một. Liệu thủ phạm có phải chịu hình phạt thích đáng, hay sẽ thoát tội một cách dễ dàng? Có thể điều đó không công bằng, nhưng đó là sự thật trong cuộc sống.
“Mặc độc” cho chúng ta thấy rằng, trong cuộc sống, có những thứ ta nghĩ rằng mình hiểu rất rõ thì kì thực ta lại chẳng biết chút gì, nhưng những thứ ta cho là dơ bẩn, là sai trái, lại đang phủ một lớp bụi bi ai của thời gian. Con người ta luôn luôn phải tìm kiếm sự thật trong im lặng, mà có đôi khi dù ta có im lặng tìm kiếm, cái thu lại được cũng chưa chắc đã là sự thật. Đó chính là “Mặc độc”. Đó chính là cuộc sống.
Xem thêm: Truyện Yêu Thầm
Về câu chuyện tình cảm của hai nhân vật chính
Tình cảm của hai nhân vật chính được hình thành dần qua thời gian rất dài, được vun đắp hơn qua từng vụ án trong truyện. Ban đầu, Phí Độ và Lạc Văn Chu ghét nhau lắm, cứ gặp nhau là cãi nhau, lại còn là tình địch của nhau, làm Đào Nhiên đứng giữa cứ phải hòa giải đến mệt cả đầu (anh may mắn lắm khi được làm người thương của cả hai anh nam chính nhưng khổ nỗi anh lại thẳng đến không thể thẳng hơn nên đành nhận chức ông mai cho hai anh nam chính). Nhưng thực ra, tình cảm ấy đến không hề sai, cũng hết sức tự nhiên như nó đáng ra phải thế.
………………..Cảnh sát Lạc
Lạc Văn Chu, từ 7 năm trước khi mới quen Phí Độ, đã luôn quan tâm tới cậu. Anh biết Phí Độ không thích mình nên đã âm thầm quan tâm, âm thầm tặng máy chơi game, âm thầm đến thăm mộ mẹ Phí Độ. Có lẽ, chỉ có đối mặt với Lạc Văn Chu, Phí Độ mới thể hiện ra bộ mặt thật nhất mà cậu có thể thể hiện trước mặt mọi người.
Nhưng, muốn chạm vào nơi sâu nhất, Lạc Văn Chu còn phải kiên nhẫn bóc tách từng lớp vỏ bọc của Phí Độ ra. Chỉ mình Lạc Văn Chu – kẻ có hoàn cảnh trưởng thành khác hoàn toàn với Phí Độ, đủ mạnh mẽ, đủ rộng rãi, cũng đủ sạch sẽ khi trải qua biết bao chuyện vẫn đủ kiên định để giữ vững tấm lòng mình – mới có thể đưa Phí Độ ra khỏi vực sâu hun hút đang cố nuốt lấy cậu từng ngày. Biết Phí Độ luôn muốn “ăn xong chùi mép”, anh mạnh mẽ đưa cậu về nhà nuôi luôn, cho cậu một ngôi nhà, lại có thể đủ kiên nhẫn để từng bước buộc cậu tin tưởng mình, giao cả tâm cả thân cho mình.
……………….Chủ tịch Phí
Phí Độ, lúc đầu mình nghĩ là một tay ăn chơi cứ muốn giữ mình trong sạch, lúc sau lại nghĩ đây là một chú cún nhỏ luôn cố vùng vẫy để thoát khỏi vũng bùn đang vây lấy mình, nhưng cuối cùng mình nhận ra đây là một con cáo già sẵn sàng chấp nhận những gì số phận mang đến cho mình, hơn nữa còn sạch sẽ đứng ở nơi đen tối nhất.
Phí Độ là nhân vật mà mình yêu thích nhất, chính những suy nghĩ khiến cho người khác không hiểu, chính những sự “lộn xộn” trong kí ức mà Phí Độ không thể nắm bắt được, chính cách mà Phí Độ hành hạ cơ thể mình để buộc nhân cách không trở nên vặn vẹo sau những chuyện xảy ra ở quá khứ đã khiến mình yêu câu chuyện này hơn, thấy cái hồn trong câu chuyện này hơn, và thương Phí Độ, cũng thương Lạc Văn Chu hơn, mong anh hãy nhanh nhanh chóng chóng đưa “mỹ nhân” về nhà, mang hơi ấm của mình sưởi ấm cho Phí Độ. Nhưng điều đó đâu có dễ. Cuộc sống của Phí Độ phức tạp đến thế, lại chịu nhiều tổn thương đến thế thì có thể dễ dàng trao cả tâm mình cho Lạc Văn Chu sao? Với Phí Độ, một chút hơi ấm của Lạc Văn Chu đã là quá xa xỉ với cậu rồi.
Những người yêu nhau rồi sẽ về với nhau
Nhìn vào có lẽ ai cũng nghĩ Lạc Văn Chu mới là người cho nhiều hơn, yêu nhiều hơn. Nhưng không, Phí Độ luôn chiều Lạc Văn Chu, yêu anh bằng cách của riêng mình.
Mình thương Phí Độ, cũng yêu Phí Độ, yêu Lạc Văn Chu. Mình đã thấy may mắn cho cả hai khi họ đã tìm được nhau, ở bên nhau, sẵn sàng vì nhau mà chết, cũng không bao giờ ngừng cố gắng để đưa tay về phía người kia.
****
Nói thật thì chuyện tình cảm của hai nhân vật chính không phải là tuyến nội dung chính của truyện bởi dung lượng của nó gần như là không đáng kể trên tổng thể câu chuyện. Không có tuyến tình cảm này, “Mặc độc” vẫn hoàn toàn có thể hoàn thành tốt trách nhiệm của nó. Tuy nhiên, với mình, đây là một câu chuyện “đam mỹ không chỉ đơn giản là đam mỹ”. Không có tình cảm, đây vẫn là một câu chuyện hoàn hảo, nhưng có thêm tình cảm của hai nhân vật chính, người đọc lại có thêm một cái nhìn khác sâu sắc hơn về “di chứng” và những “vết sẹo” để lại cho các “nạn nhân” sau khi “hung thủ” phạm tội.
Liệu rằng ai ai cũng có thể may mắn gặp được một người hiểu mình, chấp nhận quá khứ của mình, kiên nhẫn kéo mình ra khỏi bóng ma của quá khứ hay có thể đủ dũng cảm và lí trí để tự đứng lên, vẫn giữ được sự thanh tao sao? Nhiều người không thể nhưng Phí Độ có thể, bởi Phí Độ là Phí Độ và Phí Độ có Lạc Văn Chu. Nhờ có tình yêu của Lạc Văn Chu mà Phí Độ mới mở lòng, mới vạch những vết sẹo của bản thân ra cho Lạc Văn Chu thấy, cũng cho người đọc thấy những “nạn nhân” phải sống thế nào sau khi “hung thủ” phạm tội. Thật may vì Phí Độ có Lạc Văn Chu, thật may vì cuối cùng những người yêu nhau sẽ lại trở về bên nhau. Bởi hai người đều xứng đáng có được nhau.
Xem thêm: [Review] Đích Tử Nan Vi – Muội Tử Thích BL
Nhận định, đánh giá
Nhận định của người đọc tại Truyenfull:
- Trong 3 truyện mà tôi đọc của tác giả này (Đại ca, Trấn Hồn, Đọc thầm) thì đây là truyện tôi thích nhất. Truyện có nhiều yếu tốt thực tế, đang xen tính cảm, lại có chiều sâu, đọc không chưa đủ mà còn phải ngẫm.
- Trong list truyện của Priest có lẽ đây là bộ t tâm đắc nhất ❤ hay!!!
Link đọc sách
|
1647 views
Chuyên mục: Góc truyện