Góc truyện

[REVIEW] ĐỪNG KIẾM BẠN TRAI TRONG THÙNG RÁC – Trầm Ngư

Review Đam Mỹ

[REVIEW] ĐỪNG KIẾM BẠN TRAI TRONG THÙNG RÁC

“Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác” thuộc thể loại hệ thống khoái xuyên rất thịnh hành trong mấy năm trở lại đây. Nhưng nếu so với những truyện hệ thống khoái xuyên truyền thống thì tác phẩm này đã có nhiều sự điều chỉnh ở nhiều chi tiết, khiến nó vừa có sự thoải mái của truyện khoái xuyên lại vừa có những điểm sâu sắc mà truyện khoái xuyên nói chung còn thiếu, chính vì thế không khó hiểu khi “Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác” là một trong những tác phẩm đam mĩ thành công nhất trong thời gian gần đây.

Khi nhiều người giới thiệu tác phẩm này cho mình, họ ca ngợi nó là “truyện khoái xuyên hay nhất từng đọc”. Và quả thực, rất nhiều chi tiết thay đổi phá vỡ cliche thường thấy đều đi vào lòng người từ cốt truyện cho đến tình tuyến, làm người ta khó mà quên được.

Đầu tiên là setting của truyện. Nhân vật chính của “Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác” là Trì Tiểu Trì, một diễn viên. Trong một lần diễn ở kịch trường, cậu xui xẻo bị đèn treo rơi trúng, cứ vậy bước vào một “Hệ thống thu hồi tra công”. Dưới sự sắp xếp của hệ thống, Trì Tiểu Trì bắt đầu đi đến những thế giới khác nhau, mỗi thế giới đều đóng vai các tiểu thụ bị tra công làm tổn thương sâu sắc, rồi lấy giá trị hối hận của tra công để hoàn thành nhiệm vụ. Đến khi tích đủ giá trị hối hận, Trì Tiểu Trì có thể thoát khỏi hệ thống để trở về thế giới của mình, cơ thể cậu trong lúc đó sẽ ở trong trạng thái không có tri giác. Đến đây thì setting của “Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác” không có gì khác so với truyện khoái xuyên thông thường, nhưng mà ngay sau đó tác giả đã xoay ngòi bút, mượn Trì Tiểu Trì nói ra suy nghĩ của mình đối với “khoái xuyên”. Nếu là “Hệ thống thu hồi tra công” thì hoàn toàn có thể tưởng tượng được mỗi một anh công trong thế giới đều là loại cầm thú táng tận lương tâm đến mức nào. Để thu hồi giá trị hối hận của những tên cầm thú này, cách làm an toàn nhất cũng không tốn não nhất là cứ theo câu chuyện gốc mà làm, tạm ép dạ cầu toàn mà hi sinh, để tra công không thể rời bỏ mình, cuối cùng sẽ tự sát thật thê thảm trước mặt hắn, khiến hắn trải nghiệm cảm giác hối hận sâu sắc. Sự thật chứng minh làm như vậy rất hiệu quả, những người hệ thống từng phục vụ trước đây đều hoàn thành mục tiêu bằng cách này. Nhưng Trì Tiểu Trì không chấp nhận, cậu đưa ra một vấn đề vô cùng sắc bén – nguyên chủ đâu?

Những người đến thế giới khoái xuyên thực hiện nhiệm vụ, linh hồn ở nhờ trong cơ thể thụ, cùng lắm chỉ là một “kí chủ”. Vậy nguyên chủ đâu? Hệ thống đương nhiên không thể nào chỉ vì để mọi người hoàn thành nhiệm vụ mà tạo ra từng cái thế giới giả tưởng được, mỗi một thế giới khoái xuyên đều thực sự tồn tại, bởi vậy trước và sau khi kí chủ đến, để tiếp tục duy trì vận hành của thế giới, hệ thống đương nhiên sẽ không xóa bỏ nguyên chủ. Điều này đồng nghĩa với việc trong thời gian thực hiện nhiệm vụ, từ đầu tới cuối nguyên chủ đều ở chỗ nào đó im lặng quan sát kí chủ, nhìn hắn tìm mọi cách lấy lòng kẻ đã từng hủy hoại cả đời mình, cuối cùng lại nhìn hắn dễ dàng từ bỏ sinh mạng. Chuyện này đối với nguyên chủ mà nói tàn khốc đến mức nào. Chuyện tàn khốc đến như thế mà hệ thống lại không nói trước với kí chủ một chữ, thậm chí vô tình cố ý chỉ dẫn bọn họ đi theo con đường đó. Tại sao lại như vậy? Sau khi nghĩ ra vấn đề này, Trì Tiểu Trì buộc phải sinh nghi với cái gọi là “Hệ thống thu hồi tra công” này. Tất cả mọi thứ dù là sinh mạng thật hay giả tưởng thì hành động cũng đều phải có mục đích. Hệ thống thu hồi tra công nhìn thì vô dục vô cầu, nhưng cẩn thận xem xét thì lại cổ xúy cách thức tích góp giá trị hối hận, tô son trát phấn, giả dối bề ngoài, coi thường mạng sống. Điều này chỉ có thể giải thích là, hệ thống chắc chắn đang theo đuổi một mục tiêu chẳng vẻ vang gì. Bắt đầu như thế, “Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác” đã hoàn thoát thoát ly khỏi cái cliche tuần hoàn của truyện khoái xuyên truyền thống, thăng cấp lên từ “suy nghĩ tính hợp lí của nhiệm vụ” thành “suy nghĩ tính hợp lí của hệ thống”.

Thứ hai là tuyến tình cảm. Truyện khoái xuyên ra đời có quan hệ nhất định với NP, tất nhiên hiện tại thì truyện khoái xuyên với NP đã không còn ràng buộc, nhưng để hai nhân vật chính 1v1, các tác giả truyện khoái xuyên đã sáng tạo rất nhiều cách làm có vấn đề, như là để đối tượng công lược và người làm nhiệm vụ chuyển kiếp, hay là xây dựng tình tuyến giữa hai đồng đội chứ không phải đối tượng công lược, hoặc là để hệ thống xử lí. Nhưng “Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác”, cách xử lí của tác giả còn tiến xa hơn thế. Tác giả để điểm khởi đầu của hai nhân vật ở ngoài hệ thống khoái xuyên. Trong văn khoái xuyên thì đi vào thế giới khoái xuyên, làm nhiệm vụ là thời cơ để nhân vật gặp gỡ và quen biết, sau đó thông quá quá trình làm nhiệm vụ mà từ từ hiểu nhau rồi yêu nhau. Nhưng ở “Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác”, từ trước khi Trì Tiểu Trì và Lâu Ảnh tiến vào hệ thống, hai người đã đi qua đoạn đường quan trọng nhất cuộc đời nhau. Sau khi Lâu Ảnh chết, anh tiến vào hệ thống trở thành nhân viên 061 phục vụ cho người làm nhiệm vụ. Vài năm năm sau Trì Tiểu Trì chết, tiến vào hệ thống trở thành người làm nhiệm vụ, mà nhân viên hệ thống của cậu, chính là 061. 061 và Trì Tiểu Trì gặp lại nhau trong một thân phận hoàn toàn mới. Tình cảm của hai người lúc này đã hoàn thành cái nền rồi, nhưng 061 bị chủ thần cách thức hóa nên đánh mất trí nhớ, mà Trì Tiểu Trì cũng không thể nào xác định thân phận thật của một dãy số liệu được, vì thế tình cảm cá nhân của hai người tạm thời bị “phong ấn”, chỉ khi chân tướng về cái chết của Lâu Ảnh được công bố mới có thể mở được “phong ấn”. Tình cảm trong “Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác” vì vậy mà vô cùng cảm động và chạm đến lòng người. Trì Tiểu Trì và Lâu Ảnh vừa có câu chuyện riêng của mình, mà Trì Tiểu Trì và 061 trong quá trình làm nhiệm vụ dù chưa tìm lại được trí nhớ, cũng vẫn tin tưởng nhau, yêu thương nhau lần nữa. Hai thứ cảm giác rung động ấy, thực sự là tình yêu thần tiên.

Thứ ba là cốt truyện của từng thế giới. Mặc dù main plot của “Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác” là chống lại hệ thống ẩn sau thế giới khoái xuyên, nhưng mỗi một thế giới tác giả rõ ràng đều rất dụng tâm. Để giữ cho độc giả cảm giác thoải mái khi đọc truyện thì các thế giới trong truyện khoái xuyên thường ngắt đầu bỏ đuôi, chỉ giữ lại phần cao trào. Tất nhiên cao trào rồi lại cao trào thì đọc rất thoải mái, nhưng nó không có một nền tảng logic, mà đọc nhiều cũng ngấy. “Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác” miêu tả từng thế giới một cách hoàn chỉnh và chân thật, chắc chắn là khiến độc giả có hảo cảm hơn. “Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác” có tổng cộng mười thế giới, mỗi thế giới đều có dòng nhiệm vụ chính của nó, tác giả không chỉ đề ra nhiệm vụ vô cùng rõ ràng mà còn cài cắm một số nội dung ngoài lề nhưng lại làm phong phú thêm thế giới quan của truyện.

Cuối cùng là nhân vật. Trì Tiểu Trì và Lâu Ảnh đều có phát triển nhân vật rất xuất sắc. Cả hai không phải sinh ra đã mạnh mẽ vững vàng, họ đều có vết thương trong quá khứ, nhưng Lâu Ảnh “sống lại” đã học được lập trường kiên định, còn Trì Tiểu Trì “sống lại” đã học được cách đối phó với lòng người. Hai người họ đã trưởng thành, biết thế giới này rộng lớn, biết nên xử lý những kẻ lòng dạ hiểm ác như thế nào. Trì Tiểu Trì từ khi còn rất trẻ đã phải từ bỏ việc học để dấn thân vào làng giải trí kiếm tiền. Vì trái tim từng trải qua biến cố nên khả năng lí giải nhân vật và nhập vai vô cùng tuyệt vời. Sự đồng cảm mạnh mẽ đã khiến cậu lựa chọn giúp đỡ những nguyên chủ phải chịu đựng đau đớn khổ sở kia. Chính bi kịch mà cậu trải qua đã tạo nên linh hồn mạnh mẽ của cậu, mà nó cũng thúc đẩy tình tiết vô cùng mạch lạc trôi chảy. Lâu Ảnh là một anh trai dịu dàng gần nhà, vốn là một thuộc tính cũng không có gì đặc biệt trong đam mĩ, nhưng đọc mới hiểu tại sao Trì Tiểu Trì lại đóng chặt bản thân trong tình cảm với anh như vậy. Vào lúc buồn chán và khó khăn nhất, anh là chỗ an vui giúp em trốn khỏi hiện thực nhàm chán, anh luôn luôn đối xử tốt với em, không bao giờ làm tổn hại em, dạy em học toán, giúp em chữa bài tập cả đêm, cho dù là leo núi hay đi bơi, hay đơn giản là đắp chăn ngắm sao, anh đều sẵn lòng chiều em cả.

Lâu Ảnh chính là đốm lửa lung linh mà Trì Tiểu Trì có được vào những năm tháng buồn khổ ấy, mà cuối cùng đốm lửa ấy vì bảo vệ cậu mà dập tắt. Trì Tiểu Trì còn chưa kịp lớn lên, cậu còn chưa biết ánh sao trong mắt Lâu Ảnh lấp lánh là bởi vì ai, Lâu Ảnh đã vĩnh viễn lụi tắt vào cái mùa hè mười mấy tuổi rồi. Trì Tiểu Trì sau này cuối cùng cũng hiểu thế nào là yêu, những tưởng cả đời mình sẽ chỉ tưởng niệm nhớ nhung một người thì cậu phát hiện ra, đốm lửa của cậu lại rực cháy lần nữa ở một thế giới khác. Mặc dù bị mất trí nhớ nhưng không hiểu sao Lâu Ảnh lại muốn săn sóc cho linh hồn rõ ràng vô cùng mạnh mẽ này, anh luôn cảm thấy đối phương còn non nớt, luôn cảm thấy mình phải chăm lo cho đối phương tất cả mọi chuyện, lúc nghe Tiểu Trì nhắc cái tên “Lâu Ảnh”, thậm chí còn ăn giấm của Lâu Ảnh. Khi nhận ra chủ thần muốn hại Tiểu Trì, anh rõ ràng là một nhân viên hệ thống lại đi giúp Tiểu Trì, cả ngày suy nghĩ các thể loại cách giúp Tiểu Trì ăn gian. Chỉ có thể nói rằng Lâu Ảnh gặp lại Trì Tiểu Trì, không cần nguyên cớ gì cả, bản năng của anh là đứng ở vị trí người bảo vệ em ấy rồi. Hai người liên thủ với nhau phá vỡ những âm mưu tốn não, lúc chạm được vào hình dáng chân thật của người kia mới thực sự có được một cái hôn thuộc về Lâu Ảnh và Tiểu Trì trưởng thành.

Một tác phẩm mà mình thực sự cảm thấy được tác giả dốc lòng dốc sức, cố gắng đắp nặn thật đầy đủ và tròn vẹn từng khía cạnh một, thật sự khiến cho người ta đọc vừa sảng khoái thỏa mãn, vừa cảm động sâu sắc.

Tagged

kỵ kình nam khứ

,

review

,

đừng kiếm bạn trai trong thùng rác

Chuyên mục: Góc truyện

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button
kệ sắt v lỗ code learn xem truyen xem truyen