Bảy ngày ân ái – Ân Tầm – Heen's Home
Bảy ngày ân ái – Ân Tầm
Tựa gốc của truyện là Bảy ngày ân ái, nhưng khi phát hành sách ở VN thì đặt tên Đêm định mệnh, chắc để bớt lộ liễu.
Hôm đi hội sách thấy cuốn sách này được bán rầm rộ, heen đi ngang mà chẳng buồn ngó lại. Rồi hôm sau thấy chị em trong hội truyện trinh thám ném đá dữ quá, nào là rác phẩm, nào là truyện séc trá hình… Heen mới tò mò tìm đọc thử.
Giới thiệu sơ sơ nội dung: Một đêm trước ngày kết hôn với Tả Lăng Thần, Úc Noãn Tâm đột nhiên bị bắt cóc và bị người đàn ông xa lạ cưỡng hiếp. Xấu hổ và tủi nhục, hôm sau cô không xuất hiện ở hôn lễ, chạy trốn khỏi cha mẹ và người đàn ông cô yêu nhất, và gia nhập làng giải trí (có gì đó không make sense ở đây, mà thôi kệ). Ba năm sau, tại lễ trao giải điện ảnh, cô gặp Hoắc Thiên Kình – người đàn ông siêu đẹp trai, siêu giàu có, siêu mạnh mẽ. Lúc này cả hai đều không nhận ra đối phương chính là người của cái đêm ba năm trước (cũng có gì đó sai sai, mà thôi kệ). Do tình thế đưa đẩy mà cô buộc phải rơi vào vòng tay hắn. Sau đó, cô gặp lại Tả Lăng Thần, mới biết hai người đàn ông này thật ra là anh em họ, và rất nhiều ân oán tình thù trong đó khiến Úc Noãn Tâm vô tình bị cuốn vào.
Tác giả dựng truyện rất yếu với vô số lỗ hổng và bất hợp lý. Suy nghĩ và hành động của nhân vật rất thiếu logic. Bút lực kém cỏi dẫn đến sự miêu tả lộn xộn, mơ hồ, không nhất quán. Thực sự đọc hết truyện này mà heen vẫn không rõ câu chuyện đang diễn ra ở đất nước nào. Nói là Trung Quốc thì không phải, vì nhớ có câu viết rằng tổng hành dinh của Hoắc Thiên Kình ở đất Pháp. Nói là Pháp cũng không phải, vì các nhân vật phụ, giải thưởng điện ảnh này nọ… đều là Trung Quốc.
Mà thôi kệ, tuy dở thì dở thế, but so what, I liked it anyway. heen thích những tình huống éo le lâm ly bi đát, những giằng xé tình cảm của cuộc tình tay ba, những khoảnh khắc ngọt ngào ngắn ngủi… Nó vô lý, khiên cưỡng, nhưng chỉ đơn giản là thích. Hay, không nhất thiết sẽ thích, mà thích thì không nhất thiết phải hay.
Tiếc là đến mấy chục chap cuối thì heen không còn giữ được hảo cảm ấy nữa. Lúc đầu truyện tuy dở nhưng vẫn có sự cuốn hút của nó, về sau cái dở vẫn tiếp tục phát huy mà cái cuốn hút dần mất đi, thay vào đó là sự câu giờ nhàm chán. Trước khi kết thúc câu chuyện, tác giả dựng ra vài cao trào hết sức khiên cưỡng và giả tạo. Thân thế của Tả Lăng Thần và mối tình loạn luân ở đời trước được tác giả úp mở từ giữa truyện, kéo đến gần cuối mới từ mở ra cứ như một bí mật động trời và bi kịch ai oán, thế mà heen theo dõi những diễn tiến đó cứ như đang xem một vở kịch hài. Bởi nó rất kịch rất giả tạo đến buồn cười.
Nói đến loạn luân, nếu là đời thật thì đó là taboo. Nhưng trong thế giới nghệ thuật và sáng tạo, đề tài này không hề xa lạ và rất thường gặp. Nếu khai thác tốt có thể trở thành tác phẩm rất hay, điển hình nhất là Oldboy của Hàn Quốc (ôi, kiệt tác). Còn khai thác không tốt, nó sẽ trở nên ba xu và câu khách rẻ tiền. Vâng, trong trường hợp này, đây là tiểu thuyết ba xu.
Thông thường một tác phẩm dở cỡ nào heen cũng không muốn gọi nó là ba xu. Heen chưa bao giờ phản đối yếu tố sex, đồng thời cũng không cảm thấy incest là ghê tởm (tất nhiên nếu là đời thực thì sẽ ghê tởm). Nhưng dưới ngòi bút yếu kém của tác giả, sex trở nên nhàm chán; incest trở nên tầm thường và thừa thãi, chỉ còn là vật trang trí và yếu tố câu khách. Chính điều đó khiến heen phản cảm và phán nó ba xu.
I used to like it a lot, but now I don’t like anymore.
Một điều cuối cùng mà heen ném đá, đó là hôn lễ của hai main. Main nam đã bao trọn cung điện Versailles ba ngày đêm để làm lễ cưới (trời ạ, Palace of Versailles mà tưởng là nơi nào vậy, muốn bao là bao à?), cả ngàn máy bay bay trên bầu trời, mấy chiếc trực thăng để rải hoa. Vẻ rực rỡ của tòa lâu đài phản chiếu bên dòng sông seine thơ mộng, và trên dòng sông đó đang đậu chiếc du thuyền cao 6 tầng chở cô dâu trên đó. Từ du thuyền đến sảnh lâu đài được trải thảm đỏ để chiếc xe nạm kim cương chạy trên đó… Tác giả chém gió kinh khủng thật. Đám cưới nho nhỏ của Châu Kiệt Luân đã tốn khoảng 700k (USD), thì đám cưới bá đạo gấp triệu lần như thế phải tốn bao nhiêu nhỉ? Tả về cung điện Versailles, không biết tác giả có làm research không mà đưa thông tin sai bét. Không nói tới những số liệu không đúng. Mà nói cung điện ngay bên sông Seine đã sai bét. Theo bản đồ google thì khoảng cách từ cung điện đến khúc sông seine gần nhất là 9 km (trải thảm đỏ suốt 9 cây số?) Rồi thì sông seine nhỏ hẹp với nhiều cây cầu thấp bắc ngang, làm sao chiếc du thuyền 6 tầng chạy vào??? Chém gió cũng phải bỏ công nghiên cứu và hợp lý một chút chứ!
Lúc đầu dù dở, heen vẫn đọc thích thú vô cùng. Nhưng tình cảm tốt đẹp phai dần, đến một lúc nào đó heen muốn bỏ không đọc nữa. Thôi thì cố gắng đọc cho hết, dù sao này có nhiều chap chỉ là đọc lướt. Thật mừng khi cuối cùng cũng xong.
À, những dòng miêu tả sex thực ra không nhiều, chắc chỉ 15% thời lượng câu chuyện thôi.
Chuyên mục: Góc truyện