Góc truyện

[Review][Ngôn Tình]Mệnh Phượng Hoàng-Cầm tay nàng hứa đến trọn đời-Thanh Thanh Mạn

 photo 1134652725866aa866l_zpsc0525165.jpg photo 1134652725866aa866l_zpsc0525165.jpg

 

Tôi đã rất băn khoăn đắn đo trước khi đọc câu chuyện này. Bởi vì nó là truyện cổ đại. Cổ đại tức là sẽ đem theo tranh đấu, cung đấu, và đặc biệt nhất là nam chính không sạch, tức là ba vợ bốn nàng hầu. Đặc biệt hơn nam chính trong câu chuyện này là một vị vua. Chính vì thế dù đã biết đến nó rất lâu nhưng cầm lên rồi lại buông xuống tôi vẫn chẳng muốn đọc.

Nhưng khi đọc qua một bài review cùng mấy trích dẫn trên mạng, tôi đã nghĩ rằng hay cứ thử đọc qua xem, đến lúc ức chế quá thì ngừng. Chỉ là khi đọc rồi bị cuốn vào câu chuyện đó, bị cảm động bởi câu chuyện đó. Bị lung lay đến độ tự dưng cảm thấy có lẽ cái chuyện ba vợ bốn nàng hầu chắc cũng chả sao.

Như lẽ thường trong một câu chuyện ngôn tình cổ đại, nữ chính luôn là người bắt đầu, là người dẫn dắt câu chuyện. Theo như cách tôi hay nói vui đùa với bạn bè thì sự tồn tại của nữ chính chẳng qua để làm nổi bật lên các phẩm chất tốt đẹp của nam chính và nam phụ. Có lẽ trong câu chuyện này lối mòn ấy cũng chẳng thay đổi.

Tang Tử là tam tiểu thư Tang phủ, sinh ra là con tiểu thiếp, cả nhà không ai yêu thương, sống một cuộc đời như nô tỳ. Trải qua những ấm ức của tuổi thơ, cách nghĩ nông nổi của trẻ con, Tang Tử từng bước học viết chữ, học cầm kì thi họa. Học những thứ đó để làm gì? Rất đơn giản Tang Tử thơ dại muốn vào cung. Câu chuyện bắt đầu khi có một nhà thầy bói đến Tang phủ và nói tiểu thư nhà họ Tang có mệnh phượng hoàng phú quý. Vì ghen tị với các tỷ tỷ, vì ấm ức bởi số phận của mình, Tang Tử khi đó đã rất trẻ con muốn làm Hoàng Hậu để cho cha và mọi người biết đến sự tồn tại của mình. Một quyết định thay đổi một đời người. Tang Tử vào cung với thân phận cung nữ, dần dần thu được sự chú ý của Hoàng Thượng, được phong làm Đàn phi rồi dần dà yêu người đàn ông đứng trên trăm vạn người ấy. Nếu để hỏi tôi có ấn tượng gì về Tang Tử, tôi chỉ có thể nói bằng hai từ : quá yêu. Không phải kiểu yêu mù quáng, bất chấp tất cả nhưng tình yêu của Tang Tử với Hạ Hầu Tử Khâm trong con mắt tôi vẫn là quá thiếu lý trí. Quá yêu nên tình nguyện bên cạnh bao dung hết thảy.

Có lẽ tôi sinh sống hơn hai mươi năm dưới thời đại mới, tình yêu của Tang Tử khiến tôi cảm động nhưng lại khó để chấp nhận. Tang Tử yêu Hạ Hầu Tử Khâm từ lúc nào. Theo tôi có lẽ ngay khi được Hạ Hầu Tử Khâm ôm vào lòng nằm ngủ. Thâm cung lạnh lẽo, mạng người nhỏ nhoi thế nhưng khi Tang Tử nằm trong vòng tay người đó, ấm áp đến lạ thường. Tang Tử yêu Hạ Hầu Tử Khâm đến độ vì người đó có thể nén hết mọi bi thương: đau lòng khi thấy người đó vui đùa bên người con gái khác, đau đớn khi người đó nhìn thấy người yêu cũ mà quên hết lý trí, bi thương khi vì một người con gái mà người đó chẳng tin nàng… Tình yêu của nàng quá lớn nhưng lại không hèn mọn cũng chẳng bi lụy. Yêu thì cứ là yêu nhưng Tang Tử vẫn đứng ở một nơi xa xa nhìn vị đế vương đó. Thậm chí còn không hề đi tranh sủng.

Tình yêu ấy giúp nàng làm một phi tử nhỏ nhoi bên cạnh Hoàng Thượng, bị cuốn vào những cuộc đấu tranh cung đình, bị trở thành đích ngắm của rất nhiều người khác. Tình yêu ấy khiến nàng có thể làm rất nhiều điều

“Chỉ cần đó là con của Hoàng thượng, ta sẽ không bao giờ xuống tay hãm hại.

“Thiên hạ này là của Hoàng Thượng! Ta quyết không cho phép!”

Là yêu quá nhiều. Vì yêu quá nhiều nên mới bao dung hết thảy.

“Tam cung lục viện chẳng phải điều hắn muốn, nhưng làm một vị đế vương hắn không thể tránh khỏi. Nếu vì điều này mà ta không yêu, như vậy đế vương trong khắp thiên hạ chẳng phải đều rất thảm thương ư?”

Có lẽ khi đọc không một ai không tò mò người đàn ông- vị đế vương mà Tang Tử yêu liệu có xứng đáng không? Xưa nay đế vương vô tình, lòng mang nặng hiềm nghi. Liệu người đó có xứng đáng không? Thực ra lúc mới đọc tập một của bộ truyện tôi cũng vô cùng hoài nghi. Hoài nghi vì một người đế vương có ba nghìn mĩ nữ. Hoài nghi vì hình ảnh khi người đó xuất hiện lần đầu là đùa bỡn một cung nữ rồi giết chết. Càng hoài nghi hơn khi Tang Tử đi dạo gặp người đó đùa bỡn Thục phi gọi dịu dàng “Thuần nhi.” Đến tôi khi đọc những dòng đó còn thấy chua xót huống gì một Tang Tử ngây thơ đã yêu người đó mất rồi. Thế nhưng khi đọc dần dần những hoài nghi ấy tan biến. Có lẽ không phải là một vị đế vương tuyệt vời nhất nhưng Hạ Hầu Tử Khâm là một vị Hoàng Đế xứng đáng được Tang Tử yêu. Phải, rất xứng đáng.

Ấn tượng đầu tiên của tôi về Hạ Hầu Tử Khâm là một vị vua thâm sâu nhưng cũng có chút trẻ con. Lần đầu gặp nhau đã làm khó dễ Tang Tử khi ấy mới chỉ là một cung nữ rồi dần dần yêu thích nàng. Có lẽ sự yêu thích lúc đầu không hẳn là vì thực sự yêu mà là vì nàng chỉ là một cung nữ. Đằng sau nàng chẳng có bất kì thế lực nào. Thế nên có thể yêu mà chẳng đề phòng. Khởi điểm là vậy rồi dần dần yêu sâu sắc, yêu đến mức chấp nhận đánh đổi cả tính mạng rải cho nàng một con đường đầy hoa hồng, một tương lai rộng mở phía trước.

Nếu bạn hỏi tôi ấn tượng mạnh mẽ mà Hạ Hầu Tử Khâm để lại trong tôi là gì? Tôi sẽ nói đó là tình tiết suốt một quãng thời gian rất dài khi đã phong Tang Tử làm phi vẫn không lâm hạnh cô gái ấy. Nói theo ngôn ngữ khoa học thì Tang Tử vẫn là xử nữ ngay khi đã làm Đàn phi một thời gian dài. Mỗi lần đến với nàng, đơn giản chỉ là làm nũng, than thở đôi khi cáu giận rồi ôm nàng mà ngủ. Tôi từng nhớ Quân Phất đã nói “Một người đàn ông có thể nằm cùng giường ôm người con gái mình yêu mà chỉ nói chuyện, đặc biệt nếu đó là một vị đế vương thì chắc chắn người đó là minh quân.” Hạ Hầu Tử Khâm trân trọng Tang Tử.

“Cuối cùng ta cũng có thể khẳng định được vì sao hắn ban cho ta một chữ “Đàn”. Trong Đàn (檀) chứa mộc (木), là loài cây có sức sống rất mạnh mẽ. Hắn chỉ hy vọng ta có thể giống như thân mộc kia, mạnh mẽ sinh tồn ở chốn hậu cung này, sống một cuộc sống thật tốt đẹp. Nó cũng có nghĩa là quý trọng, Hạ Hầu Tử Khâm, hắn quý trọng ta.”

Đọc rất nhiều truyện cổ đại, xuyên không, trùng sinh, tôi vẫn luôn tự hỏi tình yêu của đế vương là gì? Một thời gian dài tôi nghĩ yêu là sủng ái là dành hết tình yêu cho một người. Thế nhưng Hạ Hầu Tử Khâm đã cho tôi một câu trả lời rất khác.

Yêu là làm ra vẻ không yêu. Yêu là đẩy nàng ấy ra thật xa và sủng ái người con gái khác. Yêu là sẽ đứng về phía người khác khi ở giữa đám đông.

Yêu là bảo vệ nàng ấy ra thật xa khỏi mình.

Thâm cung sâu như biển. Chân tình thật khó khăn. Ai chẳng rõ được sủng ái sẽ rước vào bao nhiêu ghen ghét âm mưu đố kị. Thế nên Hạ Hầu Tử Khâm yêu bằng một cách rất thầm lặng. Yêu là để cho Tang Tử vĩnh viễn không bao giờ trở thành đích nhắm cho những người khác.

Tình yêu như vậy có ai không cảm động?

Hạ Hầu Tử Khâm làm tôi nhớ đến Ung Chính đã từng nói với Nhược Hy “Thứ duy nhất ta có thể cho nàng chính là trái tim ta.”

Là khi biết rõ ở cạnh nàng sẽ bị trúng độc nặng hơn những vẫn bỏ qua, vẫn giấu nàng. Thậm chí trước khi chết còn đưa nàng ra khỏi cung, cho nàng một thân phận khác một cuộc đời khác. Tình yêu của Hạ Hầu Tử Khâm bao la mà rộng lớn. Chỉ bằng những biểu hiện rất nhỏ, những câu nói rất nhỏ tôi dần dần bị lung lay. Vị đế vương đó bên cạnh sự lạnh lùng thâm sâu vẫn còn là một đứa trẻ. Ai mà không có những điều đau lòng? Ai mà không cô đơn?

Hóa ra yêu là khi người đó bị đau, người đó sẽ nói “ A Tử, Trẫm đau quá.” còn với những người còn lại sẽ là “Trẫm không sao.

Hóa ra yêu là khi biết mình sắp chết nên quyết tâm không chạm vào nàng, đưa nàng vào lãnh cung để nàng được an toàn.

“Khoảnh khắc trẫm quyết định yêu nàng thì đã nói với bản thân mình, có chết cũng không chất vấn.”

Một vị đế vương vì một người con gái như vậy Tang Tử có thể bao dung cho hậu cung ba nghìn mỹ nữ không? Tôi nghĩ nếu là tôi dù có xuyên không đến cũng có thể bao dung được.

Còn cần gì nữa khi có một người trao cho mình cả trái tim, trả giá cả tính mạng vì mình.

Nếu nói từ trước đến nay tôi nhìn các vị vua bằng một sự mông lung, nhìn những nhân vật đế vương độc sủng nữ chính đến ngọt lịm thì Hạ Hầu Tử Khâm mang đến cho tôi một bức tranh về một người đàn ông chân thực, một Hoàng Thượng có rất nhiều nỗi khổ tâm, một đế vương có tình yêu nhưng không thể độc sủng một mình Tang Tử. Có người nói nếu đã yêu thì có gì không làm được? Sống trong một thế giới hiện thực, có rất nhiều thứ tình yêu không thể làm được. Hạ Hầu Tử Khâm là một minh chứng cho tôi hiểu hóa ra thâm cung cũng có chân tình. Cũng sẽ có những đế vương dù không thể độc sủng hậu cung nhưng yêu thì vẫn là yêu.

Nếu tình yêu của Hạ Hầu Tử Khâm tựa như mặt trăng rực rỡ làm cho Tang Tử có những lúc được đắm chìm trong hạnh phúc, khiến người đọc rung rinh thì Tô Mộ Hàn lại như một mặt trăng lặng lẽ soi sáng giúp đỡ Tang Tử khiến cho triệu con tim xót xa.

Nếu phải dùng hai từ để hình dung cuộc đời Tô Mộ Hàn tôi chỉ có thể dùng hai từ : bi kịch.

Bi kịch đầu tiên là sinh ra làm thái tử sống giữa ô long hỗn tạp rồi bị mưu hại bởi những kẻ có âm mưu tham quyền lật đổ triều chính.

Bi kịch thứ hai là yêu Tang Tử. Vì yêu nên Tang Tử nên bất cứ khi nào Tô Mộ Hàn xuất hiện cũng đều có máu, có thương tích, có đau lòng. Vì Tang Tử mà 2 lần ngã xuống vách núi. Vì Tang Tử mà bị thương nặng. Vì Tang Tử mà chắn tên. Cuối cùng vì Tang Tử mà chết.

Có lẽ số phận Tô Mộ Hàn sẽ không bi thương đến thế nếu không yêu Tang Tử. Thà rằng Tô Mộ Hàn là một nam phụ cũng cố gắng dành tình yêu của nam chính, thà rằng đối đầu với nam chính rồi chuốc lấy bất hạnh. Thà rằng như thế thì ít ra người đọc sẽ không đau xót như thế. Từ đầu đến cuối Tô Mộ Hàn đều lặng lẽ giúp đỡ Tang Tử, thậm chí vì nàng yêu Hạ Hầu Tử Khâm mà giữ lại mảnh tình nhỏ nhoi trong sâu thẳm trái tim để không một ai biết. Tình yêu buồn nhất trên thế giới có lẽ chính là tình yêu đơn phương nhưng chưa kịp thổ lộ trái tim đối phương đã dành trọn cho người khác mất rồi. Đau đớn nhìn nàng đau lòng vì người khác, nhìn nàng vì người khác mà khóc, nhìn nàng vì người khác mà đối đầu với chính mình.

Vì bi kịch của thời đại, Tô Mộ Hàn bị cuốn vào thị phi để rồi mãi mãi dừng chân lại ở tuổi đẹp đẽ nhất. Vì bảo vệ Tang Tử mà lĩnh trọn mũi tên bắn về phía nàng. Thế nhưng tôi nghĩ Tô Mộ Hàn đã chết rất thanh thản. Trái tim vẫn mãi mãi hướng về Tang Tử, Tang Tử lại hết lòng được Hạ Hầu Tử Khâm yêu vậy là được rồi. Có đôi khi sống lại là một chuyện cực hình. Với Tô Mộ Hàn tôi nghĩ chết cũng là một cách giải thoát.

Đọc xong rất lâu rồi nhưng mãi mới viết được một review hoàn chỉnh. Phần vì nếu gọi nó là cung đấu cũng hơi miễn cưỡng. Các âm mưu thủ đoạn cũng khá rõ ràng. Không có nam phụ nào đáng ghét xấu xa. Thế nhưng đọc xong tôi vẫn thấy cảm động đến cay mũi, vẫn cảm thấy nhớ mãi Hạ Hầu Tử Khâm và Tô Mộ Hàn. Tình tiết không quá éo le nhưng để chuyển tải chân tình của chốn thâm cung đầy khắc nghiệt ấy thì tôi nghĩ tác giả thành công rồi. Nếu bạn thích một câu chuyện cổ đại vừa thực tế vừa ngọt ngào đây là câu chuyện dành cho bạn. Không cần phải sủng ái thì tình yêu của hai nhân vật chính chắc chắn sẽ làm tan chảy trái tim kể cả của những người cố chấp nhất.

Chỉ xin mượn lại lời của Hoàng đế Đại Tuyên đã nói với Tang Tử

“Hãy tin tưởng Hoàng gia cũng có chân tình. Tam cung lục viện không phải thứ mà đế vương hy vọng nhưng chân tình là điều mà ai cũng mong muốn.”

 

Có thể bạn cũng thích

0 comment

Oanh October 28, 2014 – 10:39 pm

Chị ơi, còn truyện nào nội dung như thế này ko ah. Đọc mà nghiền luôn, hay ko cưỡng lại được :-s

Reply

Mưa biếc

October 28, 2014 – 11:28 pm

Em muốn hỏi là truyện cổ đại hay xuyên không em?
Cổ đại mà kiểu cung đấu mà độc sủng này cũng khá hiếm 🙁

Reply

Nguyễn Thu Anh

March 12, 2016 – 11:30 pm

Có đấy, mình biết 1 chuyện. Hay cực. Là “Xú phi Mộ Tuyết.”

Reply

khuehuc158

January 2, 2015 – 9:08 pm

theo mình nghĩ thì Tô Mộ Hàn không chết. ở đoạn cuối cùng của truyện, Tang Tử chẳng bảo là “không thấy ngôi mộ nào quanh Vân gia” đó sao? Mình thấy đó là kết thúc mở cho Hàn ca. với mình, Hàn ca đã ám ảnh mình rất nhiều sau khi đọc xong bộ này. Không phải là nv nhưng Hàn Ca lại là người để lại ấn tượng sâu sắc nhất, làm tâm trí người đọc bị ám ảnh nhiều nhất. Hàn Ca quá cao thượng, quá vĩ đại

Reply

Mimi January 19, 2016 – 9:39 pm

M cx nghĩ là Hàn chưa chết… có chăng là con ng a từ đó về sau sẽ có 1 khởi đầu ms… k còn vướng bận qk k còn đau khổ nx :3

Reply

Diệp Vấn October 9, 2015 – 8:45 pm

Thật ra cả 1 người âm thầm bảo vệ là Cố Khanh Hằng

Reply

Nguyễn Thu Anh

March 12, 2016 – 11:30 pm

Có đấy. Là “Xú phi Mộ Tuyết”.

Reply

Bảo Bình

July 17, 2016 – 6:32 pm

thật ra mọi người luôn nhớ đến nam phụ Tô Mộ Hàn nhưng lại vô tình quên mất còn một nam tử luôn đứng phía sau Tang Tử âm thầm bảo bệ nàng. Tại sao lại lãng quên Cô Khanh Hằng….

Reply

Hikari2088

January 17, 2017 – 2:55 pm

Ai thích truyện này chứ mình ko ưa thích 1 tí nào cả, từ nội dung cho đến tính cách nữ 9 và nam 9. Có cần phải hy sinh 2 nam phụ thâm tình để làm nền cho nam 9 ko vậy? 2 nam phụ thì yêu mù quáng, và bà nữ 9 thì yêu ko có lý trí. Nói thật càng đọc càng bực chứ ko cảm động gì trc cái thứ gọi là “tình yêu” của nam nữ 9 cả.

Reply

dothingocchi

April 16, 2019 – 8:28 pm

bạn ơi, sao bạn lại nói là hy sinh 2 nam phụ thâm tình làm nền cho nam chính vậy, mình thấy cả 3 người đều thâm tình hết, ai cũng hy sinh cho nữ chính, k ai hơn ai hết, nhưng do số phận của Tô Mộ Hàn vốn dĩ là bất hạnh rồi, ngay cả vị đại phu chữa trị cho Mộ Hàn cũng nói, cái chết có lẽ là sự giải thoát cho anh mà. Còn Cố Khanh Hằng, ngay từ đầu Tang Tử đã từ chối tình cảm của Cố Khanh Hằng rồi, mới tiến cung, sau đó CKH nhập cung bảo vệ người con gái mình yêu có gì là sai, tình yêu vĩ đại như vậy. Còn Hạ Hầu Tử Khâm, bạn đọc truyện mà k thấy sự hy sinh của ảnh giành cho Tang Tử hả bạn, bảo vệ nữa chính khỏi nguy hiểm, chấp nhận trúng độc, …..đủ loại, cũng là một tình yêu lớn lao. Mình thấy thật là khập khiễng và xem thường nếu đặt lên bàn cân so sánh tình yêu của 3 người đàn ông này. Mình thấy mọi ng thấy 2 nam phụ đáng thương hơn là vì họ k có đc tình yêu của Tang Tử, nhưng họ lại có đc tình thân sự trân trọng hy sinh mà Tang Tử dành cho họ. Tang Tử nguyện hy sinh để bảo vệ cho Cố Khanh Hằng, trải đường cho CKH lên chức, sẵn sàng chống đối Dao Phi vì Khanh Hằng, cầu xin khi cha CKH tạo phản…. Tang Tử cũng nguyện ý hy sinh vì Tô Mộ Hàn, vào cung nhưng vẫn nhớ xin thái y đến xem bệnh cho tiên sinh, mang thai nhưng vẫn cố chấp đến doanh trại của nước láng giềng để tiên sinh đc chữa bệnh chứ k dám về nước mình vì sợ tiên sinh bị bắt. Bạn ơi, tình yêu không thể chia sẻ cho nhiều người, Nữ 9 cho dù yêu nam chính nhưng vẫn trân trọng 2 nam phụ, nguyện ý bảo vệ cho họ, chỉ k cho họ đc tình yêu thôi. Nữ 9 k lý trí chỗ nào vậy bạn? Tình yêu của Cố Khanh Hằng và Tô Mộ Hàn mù quáng chỗ nào, bạn thấy ai yêu mà k mù quáng k vậy, hy sinh vì người mình yêu mà gọi là mù quáng, thì còn gọi là yêu gì nữa. Bạn có thể k thích truyện, k thích tính các nhân vật, nhưng nhận xết về tình cảm trong truyện như vậy thật là k chấp nhận đc bạn ơi.

Reply

E. E April 24, 2018 – 9:44 pm

Viết review hay lắm bạn ơi mình cảm động lắm.

Reply

Leave a Comment

Cancel Reply

Chuyên mục: Góc truyện

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button