Góc truyện

Cảm nhận về truyện “Trọng sinh chi Ôn Uyển” – Nhà của Mọt

Bạn đang xem: Cảm nhận về truyện “Trọng sinh chi Ôn Uyển” – Nhà của Mọt

Cảm nhận về truyện “Trọng sinh chi Ôn Uyển”

Cảm nhận về truyện “Trọng sinh chi Ôn Uyển”

Đây là một trong những truyện hiếm hoi gây cho mình cảm giác bức xúc không nhẹ. Truyện mở đầu và diễn biến rất hay nhưng dần dần, bạn có thể nhặt được một số sạn sau đây. Thứ nhất là về cách viết của tác giả. Thứ hai là sự chân thực đến quá đà của tác giả. Thứ ba là sự mâu thuẫn trong tích cách của nữ chính.

Văn án
Sống lại đến cổ đại, không chỉ có trở thành miệng không thể nói câm điếc; vẫn là tổ mẫu không vui, cha không đau, mẹ kế ác độc, khắc phụ khắc mẫu khắc cả nhà điềm xấu nhân.

Đối mặt đủ loại gian khổ, các loại làm khó dễ, nàng nghênh nan mà lên, nhất nhất hóa giải. Trúng độc, ám sát, hãm hại theo nhau mà đến, nàng cũng không sở sợ hãi.

Nàng vốn chỉ tưởng bình thản, an tĩnh quá cả đời, nhưng là khi không đợi nhân. Nếu như thế, nàng lại không nguyện như đời trước giống nhau ảm đạm thương tiếc, này thế, nàng nhất định phải sống ra phong thái, sáng tạo thuộc loại của nàng truyền kỳ.

Đầu tiên là về lời văn. Tác giả hay dùng lời của những nhân vật khác nhau cùng nói(phân tích) hành động của một nhân vật nào khác (như hắn làm thế có mục đích abcxyz…) mà thông thường thì những nhân vật đó lại có nhận đính khác nhau và thế là đọc giả (như mình đây) phát hoảng, đọc xong lại phải hỏi “ơ thế rốt cuộc ý nghĩa thâm sâu của hành động đó là gì vậy?” hay “ơ thế nó làm thế là vì cái gì”, rồi đôi khi lại phân vân rốt cuộc là A nói đúng hay B nói đúng về C. Một chữ: LOẠN! Nếu như chỉ một vài lần, mình còn cảm thấy nó hay, khá thú vị, nhưng lặp lại quá nhiều lần thì mình bắt đầu cảm thấy nản và mệt mỏi =~=.

Điểm trừ thứ hai là sự quá đà. Trong truyện, tác giả phân tích tình cảm của các nhân vật kỹ lưỡng đến độ bao nhiêu phần thực, bao nhiều phần giả, bấy nhiêu phần lợi dụng rồi n lý do vì sao. Đọc một lần, mình cảm thấy ồ thất mới mẻ, đọc hai lần hay đấy, đọc n lần ôi trời ơi thế chẳng lẽ trên đời này không có chân tình sao. Hoàng Thượng và Trịnh Vương, một người là ông ngoại, một người là câu, hai người thân trong gia đình còn không thể đối xử thật lòng với Ôn Uyển thì còn ai có thể thật lòng nữa đây. Được rồi, xét về khía cạnh nào đó cũng có thể thông cảm nhưng trong lúc mình mong chờ anh nam chính mà theo miêu ta ban đầu của tác giả là rất thật lòng với nữ chính thì đùng, hóa ra cũng là có lý do hết ráo. Đến đây mình ngu luôn!!! Dầu biết hai chữ thật lòng là rất khó nhưng tác giả có cần phải phơi bày sự thật đó một cách trần trụi thế không. Nào là 7 phần lợi dụng, 3 phần tình cảm, nào là thương vì khả năng kiếm tiền,… Làm mình thấy mất niềm tin vào cuộc sống ghê gớm. Người thân đã vậy, ngay cả người được cho là duyên trời định cũng thế thì quá đau lòng. Cách tác giả miêu tả làm mình có cảm giác như nữ chính đang sống thế giới của những tên hề. Nơi mà ai cũng đeo mặt nạ để sống, dối trá, lừa lọc nhau. Thật quá đau lòng. Mà ngay cả Ôn Uyên cũng có thật lòng với họ đâu chứ, cũng nửa thật nửa giả, cũng n lý do. Càng coi, mình càng cảm thấy nản L

Sạn cuối cùng, cũng là cái sạn to nhất là tính cách đầy mâu thuẫn của nữ chính. Nữ chính tự nhận mình rất máu lạnh, rất vô tình nhưng tác giả lại mượn lời những nhân vật khác để nói thất ra cô ta rất trọng tình. Thực tế, Ôn Uyển cung đã thể hiện sự trọng tình đó với nhiều người như Hoàng Đế, Trịnh Vương, Chu Vương, Yến Kỳ Hiên. Thế nhưng, đồng thời cô cũng đã thể hiện mình rất máu lạnh với những người mà theo mình nghĩ là không đáng phải hứng chịu sự máu lạnh đó. Điển hình là nam chính Bạch Thế Niên và một cô bạn thưở nhỏ tên Y Y.

Trước hết là với nam chính. Không biết tác giả vì muốn kéo dài truyện hay sao ấy mà tạo nên lý do bạn Ôn UYển không chấp nhận BTN rất là gượng ép. Ngay từ lúc ban đầu, khi nam chính còn chưa xuất hiện, chỉ thông qua lời đồn đãi của những người xung quanh, bạn nữ chính đã có ác cảm rất chi là khó hiểu với nam chính.

Điển hình là khi mọi người nói BTN anh dũng giết địch, tuổi trẻ tài cao thế nào, thần tượng anh như thế nào thì bạn OU đều không tin, tự hỏi mọi người có phải làm quá lên không, đó có phải là người không, thậm chí còn nghĩ chắc là mua danh chuộc tiếng ????? Đọc đến mấy khúc đó mìn không thể không nghĩ rằng bạn Ôn UYển, bạn đang GATO đấy à?

Rồi khi có tin đồn BTN cứu mỹ nữ, mỹ nữ đòi lấy thân báo đáp nam chính cự tuyệt, bạn ấy nghĩ rằng “hắn ta có bệnh à?”, được rồi suy nghĩ này cũng có thể xem là bình thường nhưng vì sao khi Hạ Dao (tì nữ kiêm mật thám thân cận) chứng thực tin đồn, nữ chính vẫn nhất quyết không tin???? Rõ ràng hai người chưa gặp nhau(thực ra hồi nhỏ đã gặp rồi mà không biết) mà thái độ của nữ chính cứ như có thù với nam chính vậy.

Càng quá đáng hơn khi Ôn Uyển lại xem đám cưới với nam chính(do một lần bị truy sát, bị người khác bắt nhầm đem thay gả) như một trò đùa, một giấc mộng? Mộng thế quái nào mà khi hai người đã bái đường, lạy cha mẹ, trời đất rồi? Người hiện đại không coi trọng nghi thức cổ đại? Ôn Uyển hiện đại, nhưng BTN thì không. Thái độ rũ bỏ coi như không có gì đó nói trắng ra là ích kỷ, chỉ biết mình mà không biết người. Còn bảo gì mà đàn ông mà, bạc tình lắm rồi sẽ quên cô thôi? Cô quen BTN được bao lâu, biết rõ con người anh ta chưa mà chưa gì chụp mũ người ta như thế? Thế mà BTN vì cô mà làm bao nhiêu chuyện, cãi lời bà ngoại kiên quyết giữ mình 3 năm(vì anh tưởng OU đã chết) sau đó nạp thiếp để nối dõi chứ không lấy vợ nữa. Khi nghe được việc này, Ôn UYển rất dửng dưng cứ như đó là chuyện ai không phải chuyện mình, còn nghĩ để xem hắn làm được bao lâu (nguyên văn không phải thế nhưng ý nghĩa cũng vậy)??????

Nam chính đã giữ lời hứa đến 2,5 năm dưới sự tấn công của con gái cấp trên mà cô này còn được miêu tả là mỹ nữ nữa chứ. Cấp trên là gì? Cấp trên là người nắm quyền sinh sát trên tay đã thế lại còn là cấp trên trong quân đội nữa chứ. BTN làm vậy chẳng khác nào chống đối cấp trên, gây ảnh hưởng tiền đồ của mình nhưng anh vẫn làm chỉ vì lời hứa đên động phòng “Cầm tay nhau đến già, cả đời chỉ cần một người là em”(quá kính nể).

Mặc dù sau đó anh bị người ta gài bẫy phải lấy cô ả đó(trong khi ngay cả móng tay ả anh còn chưa đụng nữa là…=.,=) nhưng những gì anh làm suốt 2,5 năm đó quả thật là quá đủ rồi, hơn nữa anh kiên quyết để cô ả làm thiếp chứ không cho làm vợ (đích nữ mà làm thiếp). Vậy mà Ôn Uyển…haizzz, những lời khen anh thì cô không tin thế mà chỉ cần người khác nói anh nạp thiếp không cần tra xét nguyên do, cứ thế mà phán ồ hóa ra lời hứa của anh ta cũng chỉ có thế thôi?????? Quá bất công, tại sao khi Yến Kỳ Hiên(tình đầu kiếp này của nữ chính) cũng bị đồn đãi rần rần ra đấy mà cô còn bỏ công ra điều tra trong khi đối với nam chính chưa gì đã phán tử người ta rồi???? Được rồi, cô nói cô không yêu anh ta, vẫn còn thương Yến Kỳ Hiên nhưng ít ra cô cũng phải cảm thấy áy náy chứ. Áy náy vì tuy đã bái đường thành thân nhưng không thể trở thành vợ anh được. Đó mới là biểu hiện của người trọn tình. Ích kỷ, vơ đũa cả nắm, bất công, rất rõ ràng Ôn Uyển rộng rãi với người khác nhưng riêng nam chính thì không.

Mà cái làm mình bực nhất đó là một trong số lý do nữ chính không chấp nhận nam chính là vì lời phán của ông hòa thượng rằng duyên tiên định của cô là BTN, thế là bạn Ôn Uyển thốt lên: không, ta không cần người nam nhân cường đại như thế, ta không cần những thứ không nắm được trong tay mình, ta không tin mệnh trời, số mệnh mình phải do ta nắm giữ, abcxyz….Nghe rất hay, rất có tư vị cường nữ nhưng đặt trong tình huống này thì mình chỉ diễn giải đống lý do đó thành một câu: muốn ghép đôi bà với BTN, nằm mơ đi! Trông hệt như nam trư của truyện “Hướng hỉ tiểu thiếp”. Chỉ vì không muốn nghe theo mệnh trời mà ngược con người ta lên bờ xuống ruộng. Rất nhảm nhí, vô duyên, khiễn cưỡng =”= Khi Ôn Uyển đang thích Yến Kỳ Hiên nên không chấp nhận thì còn hiểu được nhưng sau này, khi đã không còn thích nữa Ôn Uyển vẫn cứ cái lý do này mà không chấp nhận Bạch Thế Niên. Thật là…

Tiếp theo  là cô bạn Y Y. Lại đến vụ của Y Y mình càng điên. Nhà chồng( hay mẹ đẻ mình không nhớ rõ) của Y Y biết được nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu rút ruột quân trang mùa đông của binh lính, nhưng vì thế lực tội phạm quá lớn nên không dám trực tiếp báo lên mà bảo Y Y truyền thư gửi cho Ôn Uyển. Đọc đến đây mình còn nghĩ hành động này thật đúng đắn sau đó nghe Ôn Uyển phân tích thì mình (゚∀´). Ôn Uyển bảo hành động này là lợi dụng??????? Hả??? Bảo làm thế này sẽ khiến ÔN Uyển đắc tội với Hoàng Hậu, đắc tội Thái tử vân vân và mây mây….Ơ thế không phải trước đó cô đã đắt tội hết mấy người đó rồi à(khi Hoàng thượng bệnh OU phái người giam lỏng những người này bảo vệ Hoàng Thượng), đắc tội thêm nữa cũng chả sao.

Còn về Y Y, mình thấy hành động của cô là không sai, có sai chỉ là không nói rõ ràng hết mọi chuyện cho Ôn Uyển biết mà thôi. Nếu YY không chấp nhận gửi thư cho OU thì một khi chuyện vỡ lỡ cha YY sẽ chịu tội còn gởi thì lại bị bảo là lợi dụng? Đương nhiên, việc gì cũng có cách giải quyết nhưng thử nghĩ xem, một cô gái chỉ mới 16 tuổi, được cha mẹ cưng chiều thì làm sao hiểu hết những khúc chiết bên trong chính trị. Ngay cả việc lý do đưa thư cũng cần người khác giải thích tại sao, nếu không làm thì nguy hiểm thế nào thì cũng đủ biết YY hoạt bát có thừa mà khôn khéo không đủ. Không phải ai cũng hoàn hảo rành đời như Ôn Uyển hay Mai Nhi, đủ để biết cách cư xử trong các mối quan hệ.

Hơn nữa, đây là lần đầu tiên YY phạm sai lầm dù thế nào cũng phải cho người ta một cơ hội sửa sai chứ. Thế mà Ôn Uyển tiếp tục phán “giao tình chúng ta đến đây là hết”!!!!!

Bất công là khi Yến Kỳ Hiên cũng phạm phải sai lầm tương tự là lợi dụng Ôn Uyển nhưng Ôn Uyển chỉ giả bộ giận mấy ngày, dạy dỗ vài câu, hứa hẹn không được tái phạm thế là tha thứ. Ngay cả Hứa Tịnh Thu tái phạm lặp đi lặp lại nhiều lần, Ôn Uyển cũng chỉ cảnh cáo rồi đến lần thứ 3 mới chính thức tuyệt giao. Vậy thì tai sao không thể cho YY cơ hội mà cứ hở chút “tuyệt giao”. Lại còn than cái gì “có phải người trên cao thường cô độc” rồi gì mà “tại sao ai cũng lợi dụng ta”=.=!!!

Đối nhân xử thế, ai dám nói mình trời sinh đã biết. Đây không phải là bài học chỉ cần cầm sách đọc là được, đây là bài học qua những lần phạm sai lầm. Nếu cô cứ mong muốn bạn mình phải lý trí, khôn khéo mỗi lần ứng xử đền đúng mực, không phạm sai lầm như Mai Nhi thì suốt đời cô cũng chỉ có một người bạn là Mai Nhi. Cứ mở mồm ra là tuyệt giao lại còn hỏi sao ta cô độc.=.= Giả tạo, quá giả tạo!!!!

Giữa tình bạn và cha mẹ, Y Y chọn cha mẹ, điều này đương nhiên. Những ai đang đọc bài này dám nói mình chọn bạn mà không chọn cha mẹ. Chính vì thế, hành động của Y Y chẳng có gì đáng lên án. Thế nhưng, nếu chỉ vì bạn mình chọn cha mẹ mà cắt đứt tình bạn thì điều đó thật sai. Bạn không thể yêu cầu bạn mình hãy vứt bỏ cha mẹ đi được, bạn không làm được, người ta cũng không. Vậy thì Ôn Uyển có quyền gì mà trách móc Y Y, có quyền gì làm ra vẻ người bị hại than thân trách phận đòi cắt đứt tình bạn. Rất rõ ràng là Ôn Uyển không hề đặt bản thân mình vào trường hợp của Y Y mà suy nghĩ. Bản thân cô không thấu hiểu nỗi khổ tâm của người ta mà lại đòi hỏi người ta phải thấu hiểu cho sự khó xử của mình. Cô không thấy mình quá ích kỷ sao. Chẳng lẽ tình bạn trong mắt cô là hết thảy phải đưa cô lên làm đầu, làm gì cũng phải nghĩ đến cô trước thì người đó mới xứng làm bạn cô à? Nếu đã thế thì đừng có than nữa, cô độc là kết quả tất yếu mà thôi.

À, đến đây lại thêm một cái sạn nữa là việc Ôn Uyển mở ngân hàng. Cho xin, cô nghĩ mở ngân hàng dễ lắm à. Ngân hàng gồm hai loại là ngân hàng thương mại(tư nhân quản lý) và ngân hàng trung ương(nhà nước quản lý). Trong truyện không nói rõ cái Ôn Uyển muốn mở là ngân hàng nào. Nếu là ngân hàng thương mại, mặc dù không dễ nhưng vẫn có thể làm được nhưng còn ngân hàng trung ương, xin thưa, khó vô cùng. Mà theo những gì Ôn Uyển nói về tác dụng của ngân hàng sau này thì có vẻ như Ôn Uyển định mở ngân hàng trung ương rồi. NHTW có nhiệm vụ điều tiết dòng luân chuyển tiền tệ trong công chúng thông qua các NHTM và đó là cả một hệ thông vô cùng phức tạp. PHức tạp không phải trong cách điều hành mà là phức tạp trong tính toán. Bạn nào học kinh tế vĩ mô sẽ iết rõ về vấn đề này, thử hỏi ở thời cổ đại, phương tiện tính toán còn thô sơ như thế thì một NHTW có thể hoạt động hiệu quả sao? Cho dù Ôn Uyên là một doanh nhân tài ba nhưng điều đó không có nghĩa là việc gì cô cũng làm được và mở ngân hàng là chuyện không tưởng.

Tóm lại ngoại trừ những tình tiết trên thì đây là bộ xuyên không khá ổn, nhân vật xây dựng hợp lý,(ngoại trừ vài lúc nữ chính lên cơn như trên =”=), cung đấu rất thâm sâu(nhiều khi không hiểu gì luôn) tình tiết diễn biến hợp lý, thích nhất là lúc nữ chính bị ông ngoại cho ra ngoài cung một năm để học phong thái của hoàng gia. Càng về sau có hơi nhàm một tý nhưng vẫn ổn. Bạn nào cảm thấy có thể bỏ qua những lỗi trên thì đọc còn không thì thôi

Chuyên mục: Góc truyện

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button
kệ sắt v lỗ code learn xem truyen xem truyen