Mệnh phượng hoàng – Từ thứ nữ đến Hoàng hậu: Phi tử bất thiện
Mệnh phượng hoàng – Từ thứ nữ đến Hoàng hậu: Phi tử bất thiện
Truyện Từ thứ nữ đến hoàng hậu: Phi tử bất thiện của Hoại Phi Vãn Vãn đã nổi tiếng từ lâu, nhưng đến khi được xuất bản với tên Mệnh phượng hoàng tôi mới tìm đọc. Bốn tập truyện, so ra có hơi dài. Nhưng tình tiết logic, hợp lý được đan xen không tạo sự dài dòng và nhàm chán chút nào. Đọc lại lần hai, tôi vẫn phải cảm thán: Tại sao lại có những nhân vật thông minh như vậy! Để lên được ngôi vua, đương nhiên Hạ Hầu Tử Khâm phải rất thông minh và thâm sâu khó lường. Còn để đứng vững trong hậu cung, Tang Tử, Thái hậu, Diêu thục nghi hay Thiên Lục đều phải bày mưu tính kế cho riêng mình. Mưu trong mưu, kế trong kế. Cung cấm là một nơi như vậy, thứ khó đoán nhất là lòng người. Ta không hại ngươi thì ngươi sẽ hại ta. Đó là quy luật bất thành văn. Hạ Hầu Tử Khâm và Tang Tử đều là người mang vỏ bọc che giấu tâm trạng thật, nhưng tình cảm của họ lại chân thành, khiến người khác cảm động.
Tang Tử vào cung là muốn thoát khỏi thân phận nghèo hèn. Không được mọi người công nhận là Tam tiểu thư Tang gia, bị xua đuổi, bị khinh miệt, Tang Tử hận, rất hận. Thiên Phi, Thiên Lục có thể là “mệnh phượng hoàng”, còn nàng đến tiểu thiếp cũng không xứng ư? Làm gì có chuyện đó! Rồi nàng gặp Tô Mộ Hàn, được y chỉ dạy, rồi sau đó vào cung. Cơ duyên gặp Hoàng thượng của nàng cũng thật tình cờ. Và tình yêu cứ thế nảy sinh. Tang Tử nàng yêu y từ bao giờ? Khi y bế nàng về Huyễn Nhiên Các, khi y thì thầm bên tai nàng là muốn có nàng, khi y cô đơn cần một vòng tay, khi y không ngại ngần ăn hết thứ bánh nàng làm, hay khi y nói rằng y tin nàng? Nàng không biết, chỉ biết rằng, nàng dần biết ghen, quan tâm đến y nhiều hơn, muốn đến bên trong trái tim y. Ta luôn cảm thấy ở bên hắn lâu ngày, hắn chẳng khác nào một thứ thuốc độc, sẽ ngấm vào mạng sống của ta. Trở ngại vô số, hiểu nhầm rất nhiều, nhưng chẳng phải nàng càng ngày càng kiên cường với tình yêu của mình hay sao? Làm vua, hậu cung ba ngàn mỹ nữ là điều không tránh khỏi. Nàng hiểu, và nàng tin y. Nàng ở bên y lúc nguy cấp nhất, thay y xử lý nhiều việc, đưa ra nhiều kiến sách hay. Và nàng thế là sẽ không làm hại bất kỳ đứa con nào khác của y. Tình yêu của Tang Tử và Hạ Hầu Tử Khâm sâu sắc và vô cùng mãnh liệt. Còn đối với Cố Khanh Hằng, đó chỉ là tình cảm thanh mai trúc mã không hơn không kém. Tang Tử nợ hắn, nợ rất nhiều và nàng biết nàng sẽ mãi không trả hết. Nàng còn nợ cả Tô Mộ Hàn, vị tiên sinh đã hết lòng dạy dỗ nàng. Về sau, Tô Mộ Hàn không rõ sống chết, Cố Khanh Hằng thì ra biên cương. May mắn thay, nàng còn Hạ Hầu Tử Khâm ở bên. Với nàng, thế đã là một loại hạnh phúc trọn vẹn.
Khi ấy ta từng nói, cho dù thế nào, hắn cũng là một vị hoàng đế tốt. Bách tính chỉ cần một vị hoàng đế tốt. Nhưng giờ đây, bất luận hắn đạt được thành tích như thế nào khi tại vị, hắn chỉ là Hạ Hầu Tử Khâm, Hạ Hầu Tử Khâm mà ta yêu.
Ngai vị hoàng đế có được như thế nào, đối với ta mà nói, xưa nay đều không quan trọng, không phải sao?
Hắn chỉ cần nói một câu, giang sơn là của hắn, vậy thì ta sẽ dốc toàn bộ sức lực bảo vệ giang sơn vì hắn.
Tang Tử – Duy tang dữ tử, tất cung kính chỉ
Đã từng đọc “Đế hoàng phi” của Hoại Phi Vãn Vãn và vô cùng ấn tượng với Lưu Thế Huyền, nên ta vô cùng mong chờ anh nam chính. Không bõ công mong ngóng, Hạ Hầu Tử Khâm là một hoàng thượng có tính cách ngang ngược, bá đạo trẻ con, thông minh tài giỏi, tính toán như thần….. Nhiều tính cách khác nhau trong một con người, nhưng chỉ thể hiện trước mặt người hắn yêu sâu đậm – A Tử. Hắn để ý đến nàng vì nàng rất thông minh. Và nàng giống hắn, đều muốn sống và tìm mọi cách để sống. Trong hậu cung, ngay cả Diêu Thục nghi chuyên bày mưu tính kế cũng không thể thâm sâu bằng Tử Khâm hắn. Hắn biết tất cả mọi chuyện, có thể suy đoán ra ai là kẻ đứng sau. Chỉ trong việc tình cảm, dính dáng đến Tang Tử, hắn mới hay hiểu lầm. Không phủ nhận rằng hắn ghen với Tô Mộ Hàn vì là vị tiên sinh nàng thường xuyên nhắc đến, hắn ghen với Cố Khanh Hằng vì có được tuổi thơ của nàng. “Nếu như ngay từ đầu nàng đã thích Cố Khanh Hằng thì không nên vào cung. Nàng đã vào cung thì chỉ có thể làm nữ nhân của trẫm, nếu nàng dám mảy may có tình ý với nam nhân nào khác, trẫm quyết không bỏ qua dễ dàng!”. Hắn muốn có được hiện tại của nàng, và cả tương lai nữa. Hắn tìm cách giúp nàng, bảo vệ nàng âm thầm lặng lẽ. Hắn tin tưởng nàng, không đợi nàng giải thích, luôn tin nàng. “Ta thực sự vui mừng, vì hắn tin ta. Hắn tin tưởng ta. Không cần giải thích quá nhiều, chỉ mấy câu đơn giản mà hắn đã chọn tin ta.” Hạ Hầu Tử Khâm có cách bảo vệ người mình yêu rất thông minh. Cách của hắn, người ngoài nhìn vào sẽ tưởng là hắn lạnh nhạt với nàng. Chỉ có Tang Tử mới hiểu được là hắn nhìn xa trông rộng đến mức nào. Hy sinh của hắn đã được báo đáp. Ai bảo đế vương không có tình cảm? Hậu cung ba nghìn người, thường ân sủng chỉ rơi vào một người. Đó luôn là quy tắc được hiểu ngầm. Cho dù tối nay ở bên vị phi tần này, tối mai ở bên vị tiệp dư kia, liệu có mấy ai đến gần được trái tim hoàng đế? Chỉ có một người. Luôn luôn chỉ là một người, trong số ba nghìn người ấy.
Cuối cùng ta cũng có thể khẳng định được vì sao hắn ban cho ta một chữ “Đàn”. Trong Đàn (檀) chứa mộc (木), là loài cây có sức sống rất mạnh mẽ. Hắn chỉ hy vọng ta có thể giống như thân mộc kia, mạnh mẽ sinh tồn ở chốn hậu cung này, sống một cuộc sống thật tốt đẹp. Nó cũng có nghĩa là quý trọng, Hạ Hầu Tử Khâm, hắn quý trọng ta.
Trẫm ghét nữ nhân thông minh nhưng lại yêu không thể buông tay.
Khoảnh khắc trẫm quyết định yêu nàng thì đã nói với bản thân mình, có chết cũng không chất vấn.
Trước đây trẫm đã từng nói, trẫm thích những người con gái thông minh, bởi vì chỉ có người con gái thông minh, mới có thể sống sót được ở đây, mới có thể đầu bạc răng long, hạnh phúc đến già với trẫm. Nhưng trẫm đã sai rồi, cho dù đó là người con gái thông minh thì sao chứ, chỉ cần đã yêu, trẫm sẽ không thể nén lòng được, lúc nào cũng muốn bảo vệ nàng. Sau này, trẫm lại cho rằng, ở một nơi như thế này, thứ tốt nhất trẫm có thể làm cho nàng, đó là giữ khoảng cách thật xa với nàng. Nhưng trẫm lại sai nữa rồi. Cho dù trẫm có làm như thế những người đó chắc chắn cũng không buông tha nàng
Hạ Hầu Tử Khâm – Thanh thanh tử khâm, du du ngã tâm
Thực ra, tuy thích đọc cung đấu nhưng tôi không thích những hoàng thượng ấy. những con người mỗi ngày một mỹ nhân trong tay, gây ra vô số tổn thương và đau đớn cho những người khác. Dù Hạ Hầu Tử Khâm tốt với Tang Tử thật đấy, nhưng nếu nhìn những vị phi tần còn lại, thấy kết cục chẳng tốt đẹp là bao. Đế vương có tình nhưng luôn tỏ ra vô tình. Thực ra, dù vô tình nhưng cũng là bất đắc dĩ. Chỉ là có thật sự xuyên không, tốt nhất đừng xuyên không vào cung cấm.
Về Cố Khanh Hằng và Tô Mộ Hàn, tôi cảm thấy đáng tiếc. Cố Khanh Hằng đáng trân trọng vì trái tim chung thủy không đổi với Tang Tử, nhưng mãi mãi không có trái tim của nàng. Còn Tô Mộ Hàn, nếu không có quá nhiều biến cố, nếu y không phải là Tuân Thái tử hay Hàn vương, y đã có thể đến bên Tang Tử. Kết thúc, có thật sự là Tô Mộ Hàn đã chết? Không ai biết. Tác giả cũng cố tình để mở, cho người đọc tự tưởng tượng. Người thích y, sẽ hy vọng y sống sót. Kẻ ghét y, chỉ mong y chết mà thôi. Theo tôi, y không chết, y chỉ đến một nơi khác thật xa và tiếp tục sống. Tuy không ai trong hai người này dành được tình yêu của Tang Tử nhưng họ đều dành được vị trí nhất định trọng trong lòng nàng. Như khi Tô Mộ Hàn đỡ cho nàng một nhát kiếm, như khi Cố Khanh Hằng vì chiếc lọ thuốc mỡ mà thừa nhận tội thông dâm với nữ tỳ…..Là những người vô cùng quan trọng trong cuộc đời nàng, là những người bảo vệ nàng, hy sinh mọi thứ cho nàng, Tang Tử không hề muốn mất ai hay thấy ai đau khổ. Có lẽ, đây là một loại hạnh phúc đối với hai nam phụ như họ rồi.
Tôi dành tặng câu thơ này cho Tô Mộ Hàn: Nhật mộ hàn ba quyển minh lưu
Văn phong uyển chuyển, cảm xúc chân thực. Tuyến nhân vật hơi giống Thượng cung của Vân Ngoại Thiên Đô, nhất là dòng họ Hạ Hầu của hoàng thượng. Tuy nhiên theo nhận xét của tôi, Mệnh phượng hoàng vẫn hơn một chút 🙂
P/S: Đọc xong lần hai, cảm xúc không còn dạt dào giống như lần đầu. Chỉ là một cách nhớ lại. Nếu là lần đầu viết chắc chắn sẽ hay hơn….Aiz…
Chuyên mục: Góc truyện