[Tóm tắt] Nếu chỉ là thoáng qua
Hiện đại
Tóm tắt truyện
Đọc
Bạn đang xem: [Tóm tắt] Nếu chỉ là thoáng qua
Contents
[Tóm tắt] Nếu chỉ là thoáng qua | Mai Tử Hoàng Thời Vũ
Ngôn tình hiện đại, HE (sách cứng)
Tử Mặc, Giang Tu Nhân: Tử Mặc chỉ được xem là một cô gái thanh tú, dễ nhìn, chịu thương chịu khó, có gia cảnh rất vất vả. Những năm đại học là những năm cô không biết đến tuổi thanh xuân, bước ra khỏi lớp là cô bước vào nơi làm thêm, người ta làm một việc, cô làm bốn năm việc một lúc. Dường như cô không có bạn bè thời đại học, vậy mà cuối cùng lại kết bạn với hoa khôi giảng đường Sính Đình, cũng không mất tự tin đi bên cạnh mỹ nữ đầy cuốn hút này. Giang Tu Nhân lại là một thiếu gia đúng nghĩa, gia cảnh không hề tầm thường, tự tay gây dựng sự nghiệp, ngoại hình vừa thu hút, tính tình hơi lạnh lùng kiêu ngạo. Nếu xét về hoàn cảnh sống, con đường Tử Mặc và Giang thiếu gia khó có thể cắt nhau chứ đừng nói đến chuyện quen biết rồi yêu nhau. Vậy mà số phận lại đẩy hai con người ấy lại gần nhau, loáng thoáng gặp qua mấy lần, cô tuyệt đối lảng tránh tầng lớp quý tộc như anh trong cuộc sống vì cô biết họ không thể có kết cục tốt đẹp. Rồi vào ngày giỗ của cha, anh chứng kiến cảnh cô uống say, bị cặp môi đỏ mọng mời gọi, bị sự nũng nịu và cô đơn của cô đốt cháy và lửa đã bốc, họ trải qua một đêm tình. Sáng hôm sau anh bỏ đi, cô cũng không liên lạc, không dò hỏi, không muốn có bất kỳ liên hệ gì với anh, thậm chí những lần gặp mặt sau cô còn cố ý tránh anh như tránh tà. Sự kiêu ngạo của Giang thiếu làm sao có thể chịu đựng được, anh bắt đầu chinh phục cô, anh càng tiến đến gần, cô càng trốn tránh. Thậm chí khi anh cố ý bày trò để cô có thể tiếp cận anh, cô cũng không màng. Anh tưởng cô làm cao như những người con gái tham hư vinh khác chứ không ngờ rằng cô chỉ muốn trốn khỏi anh, không cho anh và chính mình một cơ hội để bước vào mối quan hệ mà theo cô là không hề có tương lai. Cô tự ti vì xuất thân, vì gia cảnh, anh lại kiêu ngạo vì bị cô làm ngơ, nhưng càng ở gần cô anh càng phát hiện ra người con gái Giang Nam nhỏ bé mảnh khảnh đó thực ra là một cô gái kiên cường. Cô không chìm vào trong ngọt ngào mà anh muốn mang đến cho cô, lúc nào cũng lý trí, sẵn sàng như một con bướm khi vui thì đậu khi buồn thì bay, không tự tin thì bỏ đi mất dạng. Giữa họ chỉ có tình dục là hòa hợp, cô không phải là người thoải mái cũng không phải mẫu cô gái thời đại phóng khoáng nhưng không hiểu sao lại chấp nhận một mối quan hệ mập mờ với anh. Tuy nhiên, cô không cảm thấy an toàn bên anh, thậm chí khi anh mang cô về nhà, cô vẫn không cảm thấy gắn bó lâu dài. Hễ anh đi công tác, cô lại quay về với căn phòng trọ bé tẹo của mình. Tử Mặc luôn để cho mình một con đường lùi trong mối quan hệ của họ, anh chưa bao giờ công khai thừa nhận thân phận bạn gái của cô, chưa bao giờ nói yêu cô nhưng nhiều việc anh làm đều vì cô mà có lần đầu tiên. Thật ra, Tử Mặc luôn vô thức lựa chọn là một người rất chân thật trước mặt anh, cô không màu mè, giả tạo, không nũng nịu đòi hỏi. Cô bình thản đến bên anh một thời gian, chọn thời điểm nói lời chia tay, không náo loạn khi anh bày trò để kiểm tra tình cảm. Nhìn bên ngoài cô vẫn bình tĩnh, lãnh đạm trước hai lần chia tay, nhưng thật ra trái tim cô đã bắt đầu rung rinh từ lúc nào không rõ, cô cũng đau đớn khi thấy anh khoác tay người phụ nữ khác, cả người cứ gầy rạc đi. Hai người có lẽ sẽ còn tra tấn nhau, chịu đựng sự xa cách nếu cô không bị đau ruột thừa, và cô trong một phút yếu lòng do ốm đau đã gọi cho anh. Sau đó, anh phải hơi thủ đoạn một chút, vừa lôi kéo vừa dọa dẫm để ràng buộc cô bên người, để làm cô tin tưởng vào tình yêu của anh, để cô hiểu anh thật sự yêu cô. Cuối cùng cô lựa chọn cùng bước đi với anh theo mong muốn của con tim, không ngại ngần những trở ngại mà gia đình và hoàn cảnh của anh dọa cho sợ hãi. Cô học được việc chấp nhận hiện tại, tin tưởng vào anh, tin tưởng vào mình cũng có thể có được hạnh phúc.
Câu chuyện rất nhẹ nhàng nhưng khá cuốn hút, mình đọc một mạch từ mười giờ tối đến hai giờ sáng, rất tâm đắc với một câu trong truyện “những gì chúng ta lựa chọn trong quá khứ thì kết quả là hiện tại, và những gì chúng ta lựa chọn trong hiện tại, kết quả chính là tương lai”. Một câu miêu tả của Thời Vũ khi Tử Mặc vì ai vóc hạc hao gầy rất hình tượng
Nhìn lại con đường của anh và cô, thì ra nó đã phủ đầy bụi, thời gian trôi qua, sẽ chỉ còn là một lối nhỏ trải đầy hoa trong ký ức của cô mà thôi.
Mình thích cái cách ví von ký ức như một lối nhỏ trải đầy hoa, không thấy nhiều nỗi buồn, không thấy sự đau khổ, chỉ cảm thấy nỗi nhớ về một thời gian đẹp đẽ đã trôi qua mà thôi! Lời ít ý nhiều! Cách viết của Thời Vũ rất lãng mạn, chi tiết đan xen liên tục làm người đọc không rời cuốn sách, mặc dù Giang Tu Nhân và Tử Mặc hợp rồi tan rồi hợp đến ba lần nhưng không nhàm chán, hai người cứ miên man không thể tự mình dứt khỏi nhau.
Chắc mình phải đi tìm Hận Giang Nam mới thấy có nhà nào đó vừa làm xong xem sao!
Chuyên mục: Góc truyện